Phịch mỹ nhân bước ra từ tấm trang cổ xưa, phần mềm, Hạ Vy biết thừa cái tính đó nhưng không nói gì. – Ăn cơm đã chồng ơi! Ăn xong làm đến sáng cũng được. Mạnh trả lời nhưng mắt vẫn dán vào màn hình vi tính : – Em cứ ăn trước đi, vừa nãy về đói quá anh làm bát mì tôm rồi. Giờ ngang bụng chẳng muốn ăn tí nào cả. ” Ơ cái đệch mẹ nó chứ… ” Hạ Vy muốn chửi câu đó ra lắm nhưng nàng vốn không quen chửi bậy, cố kìm chế cơn tức, Chịch mỹ nhân chui ra từ tấm trang cổ xưa nàng nói hơi to : – Nếu không ăn thì anh phải nói một câu chứ. Anh không có mồm à? Giờ nấu xong rồi lại kêu không đói.